FreeLancer- Chuyên Nghiệp và Hiệu Quả -->

Tự tin là gì ?

No Comments


Chúng ta nói đến chữ tự tin có lẽ là mỗi ngày phải cả chục lần. Và tự tin mà chúng ta nói đến thường xuyên nhất là tự tin mình sẽ thành công, mình sẽ chiến thắng, mình sẽ làm được việc. Nhưng, có cái tự tin mạnh mẽ hơn, thầm lặng hơn, quan trọng hơn thế cả nghìn lần, và là nền tảng cho tất cả mọi loại tự tin khác.
Đó là tự tin vào chính con người mình, vào mình như là chính mình—confident in myself for who I am and what I am. Tức là, tự tin vào tất cả những gì tạo ra mình—màu da của tôi, bố mẹ của tôi, tổ quốc của tôi, lòng tin của tôi, các giá trị luân lý‎ của tôi, các giá trị văn hóa của tôi…
Tôi là người Việt, sinh ra ở Bình Thuận, mẹ Bắc cha Nam, mẹ Phật giáo cha công giáo, tôi chẳng biết tôi đạo nào, tôi trọng các giá trị Việt Nam truyền thống, yêu nhạc rock Mỹ, nhạc lãng mạn Pháp, yêu ca trù, thích quần jean, thich áo dài, thích tóc ngắn, yêu dancing, không thích học võ, nhưng mê yoga…

Ranh ngôn.

No Comments


Trí tuệ - tri thức
* Người khôn và kẻ ngốc luôn luôn là điều bí ẩn đối với nhau.
* Người thông minh không phải là người đọc nhiều mà là người hiểu được nhiều từ những điều đã đọc.
* Kiến thức càng mang tính khoa học cơ bản thì càng khó áp dụng vào thực tế.
* Đi học muộn cũng có cái lợi vì nó góp phần làm giảm nạn kẹt xe.
* Cuộc sống, đó không phải là những gì ta muốn mà là những gì ta có thể kiếm được.
* Cái chính yếu luôn nằm ở giữa...
* Tất cả những vật không thể bẻ cong được thì sẽ bị bẻ gẫy.
* Vết thương nặng nề và khó chạy chữa nhất, đó là đổ vỡ lương tâm.
* Nếu ngoài chợ không còn trật tự thì có nghĩa là luật pháp đã chuyển sang cơ chế thị trường.

Thiếu kỹ lưỡng /

No Comments


" Thiếu kỹ lưỡng gây tai hại hơn là thiếu hiểu biết " - Frankin

-" Sự cảm mến của con người là một thứ của quý chắc chắn hơn cả tiền bạc " - Syrus

- "Những ai chỉ biết chú ý tới việc nhỏ, thường sẽ trở thành bất lực trước những việc lớn " - Rochefoucauld

Tuổi tổng hợp .

No Comments


Từ thời xa xưa, người phương Đông thường sử dụng một loại tuổi khác, có thể gọi là "tuổi tổng hợp", vì bao gồm sự phát triển con người về trí lực - tâm lý - xã hội, đồng thời còn đề cập tới những mục tiêu cụ thể, trong từng giai đoạn.
- Giai đoạn 1: "Thập hữu ngũ nhi chí vu học" - nghĩa là 15 tuổi thì để hết tâm trí vào việc học; nói cách khác, thiếu thời cần tập trung vào việc tu dưỡng, xác định chí hướng và tích lũy kiến thức.
- Giai đoạn 2: "Tam thập nhi lập" - 30 tuổi lập thân, lập nghiệp - đã trụ vững, có nghề nghiệp, việc làm, có khả năng nuôi sống bản thân và gia đình, đã xác định vị trí của mình trong xã hội.

Công tử Bạc Liêu đất Bắc.

No Comments


“Bản chất của Đoàn Chuẩn là một nghệ sĩ đa tình. Vì thế khó trách cha tôi tội quá đào hoa. Thú ăn chơi của ông bây giờ hiếm người bì kịp” – nghệ sĩ guitar Hawaii Đoàn Đính đồng thời là Tổng thư ký Liên đoàn Billiard – Snooker Hà Nội khắc họa chân dung cha mình qua kỷ niệm.
Tài tử Ngọc Bảo, người được coi là hát nhạc Đoàn Chuẩn quyến rũ nhất, người cùng thời với cha tôi thừa nhận: “Tôi là tay chơi có hạng đất Bắc Kỳ, nhưng còn thua xa người lịch lãm, hào hoa Đoàn Chuẩn”.
Đổi ôtô lấy một cây đàn
Cha tôi là con nhà tư sản đứng đầu hãng nước mắm Vạn Vân, một trong năm đặc sản của Hà Nội bấy giờ, nổi tiếng giàu có khắp đất Bắc. Thú ăn chơi của ông bây giờ hiếm người bì kịp. Nhà ông nội tôi có 6 chiếc ôtô để thay đổi. Ngày ấy, cả Việt Nam có hai chiếc Cadillac, cha tôi có một cái. Ông một ngày thay mấy bộ quần áo, giày đi khoảng chục đôi. Cuối tuần ông thường phóng ôtô về bãi biển đẹp nhất Hải Phòng để tắm. Trong khi tất cả các nhà tư sản để xe trên đường rồi đi bộ, thì cha tôi phi thẳng xuống bãi và thuê ô dù che xe. Bóng ô dù bao nhiêu tính diện tích trả tiền bấy nhiêu. Ăn uống của ông cũng rất cầu kỳ: Tôm vừa đánh ở biển lên, trong vòng 15 phút phải bóc nõn, quấn mỡ kho. Trong nhà, ông thuê thợ xây một phòng riêng thả đầy bóng bay lên trần, quả nào xì hơi bắt người nhà đi mua thả bù làm phòng tiếp bạn bè. Khách đến thoải mái uống rượu ngoại, ăn hoa quả.
Ngay cả việc tán gái của ông cũng ngông bậc nhất. Thời trai trẻ, cha tôi phải lòng một người đẹp có tiếng nhưng nàng đang được một anh chàng thế lực đeo đuổi. Ông nhờ thám tử theo dõi và biết được ngày anh chàng kia đến rủ người đẹp đi ngắm cảnh. Sáng hôm đó, khi tình địch vừa đánh xe ra trước cửa nhà, hai tài xế được cha tôi thuê từ trước lái hai chiếc ôtô nhanh chóng đỗ chặn hai đầu, rồi khóa xe nhanh chân biến ra xa. Sau khi vào nhà lấy đồ, anh chàng thế lực quay ra chiếc xe để lái đi đón nàng, thì ôi thôi, ôtô không nhúc nhích được. Đúng lúc đó, cha tôi mới lái chiếc xe riêng hạng sang đàng hoàng đến đón người đẹp đi chơi.
Tiêu tiền như nước là thế nhưng đầu óc ông thi sĩ lắm, chỉ dành cho việc viết nhạc chứ không dành cho việc kiếm tiền. Việc quản lý gia sản giao hết cho vợ. Tính tôi cũng giống cha, chơi ngông. Cha tôi từng đổi một chiếc ôtô lấy một cây đàn guitar Hawaii, còn tôi khi đi Mỹ đã bỏ ra 25 nghìn USD mua cây guitar Hawaii. Số tiền đủ để mua một chiếc ôtô trong khi bản thân tôi đi chiếc Dream mà nếu treo thêm một chiếc mũ bảo hiểm ở đầu xe sẽ có người đến trả 10 nghìn đồng để ra Bờ Hồ.