FreeLancer- Chuyên Nghiệp và Hiệu Quả : Chất Bi. -->

Chất Bi.

No Comments

Thưa các bạn !
Phật có dạy, đã là con người thì ai cũng có chất Bi. Và mức độ Bi càng cao thì Trí ( sự hiểu biết ) cũng tự nhiên được nâng lên mức cao tương ứng.

Ở mức độ thấp, giản đơn thì Bi là tình thương.
Thương ai ?
Xin thưa, thương mọi người, thương mình, thương thú vật và mức độ cao nhất là thương muôn loài.

*****
Thân mời các bạn coi một câu chuyện được sưu tầm trên trang FB của một FaceBooker mình thường xuyên đọc.

HAI ĐỨA TRẺ ĐAU MẮT
VÀ CON CHÓ QUÈ


Hôm qua bé Nhu gọi điện thoại: “Chú ơi, có người ném vào nhà con hai con mèo con. Cả hai đều đau mắt, một con rất yếu, không biết có qua khỏi không.”

Tôi bảo Nhu cứ cho chúng ăn để chúng khỏi chết, còn tôi thì đi tìm người nuôi. Cô bán tạp hoá nói:
-Con đang tắm cho chúng vì chúng rất bẩn, mình đầy đất và có nhiều vết xướt trên mặt, dưới bàn chân dính hắc ín đen thui, kỳ cọ bằng xà-bông cũng không ra.
Tôi đến hàng gạo của bé Nga. Nga nó cũng yêu mèo. Cách đây khá lâu, tôi ghé đó mua gạo, thấy có con mèo mướp đang nằm trên bao gạo. Nhìn cách con mèo ngủ, tôi biết cô chủ tiệm này là người rất yêu mèo. Tôi hỏi:
“Cháu có mấy con?”
“Một thôi chú. Trước đây cháu cũng có một con nhưng mới bị chó cắn chết. Cháu khóc mấy ngày luôn đó chú. Bây giờ cháu ngại nuôi chó mèo lắm. Thương nó, rồi khi nó chết thì buồn. Hồi đó cháu cũng có nuôi một con chó, nuôi được mấy năm thì nó cũng chết.”
“Sao mà chết vậy?”
Bé Nga chỉ tay về phía cái cột điện trước nhà.
“Sáng sớm, mở cửa đã thấy có con chó ốm giơ xương ai cột nơi đó. Nó run lập cập, mắt đầy ghèn. Con chạy ra xem, thấy nó bị tiêu chảy ra máu. Nó sắp chết nên người ta đem vứt ra đấy. Con thấy tội quá nên đem vào nhà. Rồi đưa đi thú y, tiêm mấy mũi thì khỏi bệnh. Con nuôi nó bình phục, khoẻ mạnh. Trời ơi, nó thương con ghê lắm chú ạ, không rời nửa bước. Nuôi được hai năm thì bị bọn trộm chó bắt mất. Con buồn quá, hễ cứ nghĩ tới nó là khóc.”
Lần đó tôi đi mua gạo mà tình cờ tìm được một người bạn tốt. Sau này gặp bé Nhu và Chí thợ hồ, cộng với cô Hồng (nhân vật chính trong truyện “Sống Sót”) nữa là bốn đồng chí, có thể thành lập được một “chi bộ”.
Lần này tôi đem chuyện hai con mèo con của bé Nhu kể cho Nga nghe. Nga nói:
-Chú ơi, con mèo nhà con vừa đẻ ba đứa con.
Nga nhìn quanh, đã thấy hai chú nhóc từ trong xó kẹt chạy ra.
-Chú ơi, tụi nhỏ cứ đái trên bao gạo rất bất tiện.
Tôi bó tay, đành đi tìm người khác.
“Người khác” đó là Hồng.(*)
-A lô! Em đang ở đâu đó?
-Em đang sắp đánh một thằng đàn ông mất dạy.
-Nó quấy rối tình dục em hả?
-Trời! Nó có mười cái lá gan cũng không dám làm chuyện đó.
-Vậy sao em đánh nó?
-Chưa đánh. Nhưng có thể sẽ đánh trong vòng ba phút nữa.
-Đợi anh tới xem với, Anh quay phim coi chơi.
Tôi vọt xe tới trong vòng hai phút rưỡi.
Hồng đang đứng khoanh tay trước mặt một gã đàn ông to con, mặt mày dữ tợn. Gã nói:
-Con chó này đâu phải của mày. Ai cho phép mày cho nó ăn?
Hồng búng tay kêu “tách” rất to.
-Nhưng nó cũng không phải của ông. Và nó cũng không nằm trong sân nhà ông. Ông lấy quyền gì cấm tui?
Gã đàn ông chõ mõm gọi hàng xóm:
-Cô Thuỷ ơi! Bắt được quả tang kẻ cho chó của bà ăn rồi nè.
Trong nhà im re. Hồng chỉ mặt gã đàn ông.
-Ê, thằng ngu! Tao bỏ tiền ra mua thức ăn để nuôi con chó què này chớ tao có trộm chó đâu mà mày nói “bắt quả tang”?
-Nhưng nó què. Chủ nhà đã bỏ đói, đuổi ra khỏi nhà cho nó đi. Nếu mày cho nó ăn thì nó sẽ không đi. Nó ỉa tùm lum, ai dọn?
-Nếu cần thì tao dọn. Nhưng tao không cho phép ai đuổi nó đi vì nó bị què hai chân sau. Nó không thể đi đâu được và cũng không thể tự kiếm ăn được. Nó sẽ chết. Mày hiểu chưa, hả thằng ngu?
Cuộc đối thoại thật thú vị, đầy tính văn học và nhiều kịch tính. Tôi dại gì mà không tham gia.
Tôi sấn lại ngay trước mặt gã đàn ông.
-Này ông bạn. Nếu đây không phải là chó của ông thì mời ông vô nhà nghỉ cho khoẻ.
Gã đếch sợ tôi. Gã trợn mắt.
-Mày là ai mà dám xía vô chuyện này?
-Thưa tiên sinh, tôi là bố nuôi của con chó này.
-Đồ điên! Tao nói cho mà biết. Ngày mai, con chó này sẽ biến mất khỏi đây.
Hồng cười ngất.
-Nói hay lắm, chú em ạ. Tao cũng nói cho mà biết: Sáng mai tao sẽ trở lại đây, nếu không thấy con chó này, bất luận vì nguyên nhân gì, thì tao sẽ đánh què hai chân mày giống hệt con chó này vậy. Bây giờ nghe cho rõ đây: Kể từ giờ phút này tao giao cho mày nhiệm vụ: nuôi nấng con chó què này thật chu đáo. Nếu trái lệnh thì đừng có ra đường nhé, sẽ có mười thằng đệ tử của tao chăm sóc mày đấy.
Nói xong Hồng rút ví lấy một xấp bạc ném vô mặt gã đàn ông rồi thót lên xe. Cười rất tươi với tôi.
-Bây giờ anh em mình đi uống cà-phê.
………………………………….
(*) Trong truyện “Sống Sót”, nhân vật Hồng là võ sỹ “không thủ đạo”, giàu có, sắm xe con, không phải để đi du lịch mà để đi hành hiệp cứu chó, chở về nuôi.

Comments