FreeLancer- Chuyên Nghiệp và Hiệu Quả : 2013 -->

9 triệu chiếc xe đạp.

No Comments


Âm nhạc của Katie Melua theo mình rất êm dịu, có sức hút vì trầm lắng, thích hợp nghe nơi yên tĩnh về đêm.
 Vậng, tựa đề trên là tên một bài hát cô đã sáng tác nhân chuyến đi qua Bắc Kinh

Tin hành lang cho biết, do lời bài hát có liên quan tới lý thuyết vũ trụ nên có chút tranh cãi nho nhỏ giữa cô với một nhà vật lý học trẻ. Hihi.

Thân mời các bạn thưởng thức bản này với lối quay clip khá lạ. 

There are nine million bicycles in Beijing               
That's a fact
It's a thing we can't deny
Like the fact that I will love you till I die.

Vùng nhận diện phòng không- Đấu trí hơn đấu lực.

No Comments


Thân mời các bạn coi một bài viết chính trị thế giới của tác giả Nguyễn Xuân Nghĩa . Những bài viết của ông rất sâu sắc, ông có nhiều góc nhìn rộng, lạ  nhưng khá tiêu cực khi liên quan tới Trung Quốc.


***
Cuộc cờ "Phòng Không" của Bắc Kinh trong thuyết đấu trí...
 * Hình minh diễn của Ark of Awareness *
Chúng ta bình luận thế nào về việc Bắc Kinh đơn phương mở ra "vùng nhận diện phòng không" bao trùm lên các quần đảo đang có tranh chấp với Nhật Bản?
Vào đề thì xin lạc đề mà nói về kinh tế học đã. Chuyện của Bắc Kinh xin cứ để đó.
Năm 1994, một nhà toán học và hai kinh tế gia cùng được giải Nobel về Kinh tế nhờ lý luận về thuyết đấu trí hay "game theory". Đó là nhà toán học John Nash và kinh tế gia John Harsanyi tại Hoa Kỳ cùng kinh tế gia Reinhard Selten người Đức gốc Do Thái. Thuyết đấu trí của họ về sau được gọi là "Mô hình Nash/Harsanyi" vì do ông Nash viết ra khi còn là sinh viên toán và ông Harsanyi giải thích cho tinh vi hơn về mặt tâm lý và kinh tế.

Khiếm thị.

No Comments




Daniel Kish đã tốt nghiệp cao học và có 2 bằng Master về Phát triển Tâm lý và về Giáo dục Đặc biệt.
Sống tại California, Daniel thích chơi thể thao, thích âm nhạc, thích viết lách và thích dã ngoại

Bị mù bẩm sinh

“Tôi thường thức dậy lúc 4 giờ sáng.  Đọc email khoảng 4 tiếng đồng hồ để trả lời báo chí. Sau đó tôi phải gọi điện thoại đến khoảng trưa. Sau đó thì tôi dạy học trò, làm công việc lặt vặt như đi nhà bank chẳng hạn.

Chống đối cũng là điều tự nhiên / Khánh Ly

No Comments






Thân mời các bạn coi một bài viết khá hấp dẫn được mình ST cách đây hơn 1 năm trước khi Yahoo. Blog đóng cửa ! Hihi
****
Khánh Ly, danh ca nổi tiếng và hiện tiếp tục theo đuổi sự nghiệp ca hát sau năm thập niên, nói rằng bà rất muốn về Việt Nam trình diễn.
Bà chia sẻ với BBC trong cuộc phỏng vấn vào ngày 24/09/2012 tại Fountain Valley, Nam California, và cũng bình luận về khả năng đối diện việc bị phản đối. Phỏng vấn này không liên quan tới các thông tin mới đây trên báo trong nước về khả năng Khánh Ly có thể về nước biểu diễn hay không.
BBC: Một số ca sỹ gốc Việt tại Hoa Kỳ đã bị phản đối, bị gièm pha vì đã về Việt Nam hát. Nếu ca sỹ về Việt Nam diễn thì việc phản đối như vậy là khả năng khó tránh khỏi?
Khả năng bị chống đối là điều tự nhiên. Nếu không có chống đối, nếu không có những phản ứng đó thì tôi nghĩ đó là điều không thật. Nó phải có những điều như vậy.
Có nhiều người nói với tôi đó là cái Việt Nam tính. Nhưng tôi lại thấy không chịu cái chữ Việt Nam tính đó. Bởi vì không phải người nào cũng như thế. Có những người rất hiểu biết và coi đó là chuyện bình thường.

Ân huệ / Giận / Khen

No Comments

Hoa bướm.

Ân huệ không ở việc cho thật nhiều mà là cho đúng lúc !
                                                                                   
                                                                                     La Bruye


Người nào không biết giận là người dại, người nào không muốn giận là người khôn !
                                                                                   Ngạn ngữ Anh


Nếu ai khen bạn thì hãy kiểm tra xem điều đó có đúng không !
                                                                                  
                                                                                        Đ.Caton

Hiệu Minh.

No Comments

hình chụp Anh Chị ở Mỹ.

Chả hiểu các bạn thế nào, chứ mình thấy áo vàng là chân tay bủn rủn, như có tội gì đó. Có lần ở phố Tràng Thi, một chị công an xinh đẹp ngoắc tay, bắt xe tạt vào lề đường, mặt mình tái xanh như đít nhái, chả còn hồn vía nào ngắm chân dài và cổ trắng ba ngấn của nàng. Ở đâu cũng vậy, công an Mỹ cũng sợ, cảnh sát VN thì càng sợ.

Ở Thủ đô hay được đón khách. Khi ông bạn già học bên Bulgaria, đồng nghiệp bên Hà Nội đi họp kiêm buôn quần Dockers và iPad, một còm sỹ quen vì lướt mạng, có cả nhà thơ, nhà văn, người bên này, bên kia, và cả người lề giữa.
Mấy năm trước trong một cuộc chiêu đãi do VN tổ chức, gặp lão David, thuộc loại diều hâu, từng làm Bí thư trong đại sứ Hoa Kỳ ở Sài Gòn xưa. Lão cứ tiếc là sao không ném bom B52 ngay từ khi bắt đầu chiến tranh lan ra miền Bắc, chắc chắn VN thua. Anh Hoàng, một đồng nghiệp WB, cú quá, suýt giơ nắm đấm.
Năm 2009, gặp bác Nguyễn Túc, người cầm chùm chìa khóa của tòa đại sứ Sài Gòn tại Hoa Kỳ (hiện là tòa đại sứ của Việt Nam) trên đường Connecticut đúng vào ngày 30-4-1975. Bây giờ bác mất rồi, chẳng hiểu chùm chìa khóa kia đâu.

Hội thảo đánh giá nhân sự 2013...

No Comments


Hội thảo " đánh giá nhân sự 2013 và hoạch định phát triển nhân sự 2014" vừa được tổ chức tại khách sạn Park Hyatt Sài Gòn tại số 2 Công trường Lam Sơn Q1. SG.
Thực chất, đây là sự kiện gặp mặt cuối năm của những nhà quản lý nhân sự cấp trưởng phòng trở lên của các doanh nghiệp trên địa bàn thanh phố.

4 khuynh hướng của con người.

No Comments

Trong  mỗi con người luôn có 4 khuynh hướng tồn tại song song. Tuy nhiên, 1 trong 4 khuynh hướng này luôn nổi trội. 

Bảng dưới nêu 4 khuynh hướng cùng các thế mạnh, điểm cần hoàn thiện, yếu tố động viên và điều mong đợi từ chúng.

 

Lana Peters.

No Comments


Lana Peters, con gái độc nhất của cựu lãnh đạo Xô viết Josef Stalin qua đời vì ung thư đại tràng tại bang Wisconsin, Mỹ, ở tuổi 85.
Tên thật là Svetlana Alliluyeva, bà Lana Peters  theo xác nhận của giới chức Mỹ đưa ra cho ban tiếng Nga của BBC.
Việc con gái Stalin bỏ trốn sang phương Tây hồi năm 1967 đã được Hoa Kỳ sử dụng làm công cụ tuyên truyền.
Bà là tác giả của bốn quyển sách, trong đó có hai hồi ký thuộc diện ăn khách.
Thế nhưng Svetlana nói bà không thể trốn khỏi cái bóng của cha mình.

Thể hiện bản thân

Đồng chí Bala.

No Comments


Mấy ngày qua dư luận Anh chú ý nhiều về vụ ‘Nô lệ Brixton’ đầy bí hiểm cho đến khi cảnh sát xác định rằng ba người phụ nữ bị giam 30 năm trong một căn nhà ở Nam London là nạn nhân của một cặp ‘đảng viên cộng sản kiểu Mao’.
Nhiều tờ báo Anh chạy tựa nói ‘Hợp tác xã Marxist-Leninist-Mao’ của ông Aravindan Balakrishnan (73 tuổi) và vợ, bà Chanda (67 tuổi) đã giam các tín đồ của họ nhiều năm.
Cả hai đã bị cảnh sát Anh bắt giam.
Số ba ‘nô lệ’ gồm một cụ bà gốc Malaysia 69 tuổi, một phụ nữ Irish 60 tuổi và người phụ nữ 30 tuổi có khả năng là con của bà 60 tuổi và ông Balakrishnan.
Độ tuổi đã cao của cả thủ phạm và lời xác nhận vụ án 'không mang tính tình dục' lại càng khiến câu chuyện trở nên ly kỳ cho đến khi nhà chức trách nói đây là một nhóm có tính ý thực hệ.
Các nạn nhân vừa tự nguyện đi theo 'đồng chí Bala' vừa bị tẩy não và chịu phục tùng trong ba mươi năm mà không bỏ trốn.
Đây cũng là dịp để chúng ta xem lại chuyện phái Maoist từng hoạt động ở Anh thế nào và các đảng phái cộng sản hoặc tự nhận là cộng sản hiện nay ra sao.

Kết quả PISA.

No Comments

PISA, xếp hạng, Việt Nam, giáo dục, Mỹ, điểm số
Diane Ravitch - Cưu bộ trường GD Mỹ.
Vừa qua, dư luận XH nước nhà lại gần như lên cơn sốt về kết quả PISA của học sinh VN hơn nhiều nước trên thế giới trong đó có Mỹ.
Là người không quá quan trọng điểm số, thành tích  trong học tập, làm việc, mình xin chia sẻ bài viết sau ( trên vietnamnet ) cùng các bạn.


Diane Ravitch, một sử gia giáo dục, một nhà phân tích chính sách giáo dục có tiếng. Bà cũng là giáo sư nghiên cứu về văn hóa, giáo dục và phát triển con người ở Trường Steinhardt thuộc ĐH New York. Trước đây, bà là trợ lý cho Bộ trưởng Giáo dục Mỹ.
Bài viết của bà sau khi có kết quả PISA 2012, cung cấp góc nhìn từ bên trong nước Mỹ - nơi mà truyền thông nước này cũng đang đặt ra nhiều bàn luận sau mỗi kỳ có kết quả PISA (kết quả xếp hạng các nền giáo dục theo một chương trình khảo sát trình độ học sinh quốc tế của tổ chức OECD).
PISA 2012 cũng giống như kết quả từ nửa thế kỷ trước
Bộ Giáo dục Mỹ một lần nữa lại khiến chúng ta nghĩ rằng mình gặp một cuộc khủng hoảng chưa từng có, rằng chúng ta phải tăng gấp đôi những chiến lược kiểm tra và trừng phạt của hàng chục năm qua.
Những lời than vãn vẫn sẽ tiếp tục cho đến khi Mỹ dẫn đầu thế giới trong các bài kiểm tra quốc tế. Nhưng ít ai biết rằng từ trước đến giờ, chúng ta vẫn yếu thế về điểm số.
Thật là sai lầm!

Trịnh Công Sơn: 300 BỨC THƯ TÌNH GỬI MỘT NGƯỜI

No Comments

Dao Ánh & TCS

Có nhiều huyền thoại mang tên Trịnh Công Sơn, và “tình sử” của người nhạc sĩ mỗi ngày được hé lộ nhiều sự thật. Trịnh Công Sơn mang đi quá nhiều bí mật, nhưng vẫn còn những bí mật của anh được “người trong cuộc” cất giấu và gìn giữ. Những bức tình thư anh gửi cho một người sau hơn 40 năm đã được công bố. Khi đọc những bức thư này, tôi bỗng nhớ những câu thơ muốt lòng của Eptusenco do Bằng Việt chuyển ngữ:
Cho đến khi con người ấy chết đi
Thì cũng chết theo luôn sắc tuyết đầu lóng lánh
Những khám phá trong đời, cái hôn, trận đánh
Đều xoá hết theo anh, không sót lại gì !
-
Quy luật thiên nhiên thẳng thừng, khắc nghiệt
Mỗi con người ra đi- một thế giới mất đi
Ta hay nhớ bề ngoài, đặc điểm trần gian, xương thịt
Nhưng thực chất sâu xa, ta nắm bắt được gì?
-
Cho đến anh em ruột thịt, bạn bè
Đến cả mẹ cha ta, cả người yêu duy nhất
Chúng ta tưởng biết kỹ càng, sâu sắc
Nhưng thử hỏi thực tình, ta đã biết gì đâu?

Một số điều mà hành khách đi máy bay ít biết .

No Comments

Jet Star không còn rẻ như xưa nữa !!

Đức Tâm
Máy bay giờ đây là phương tiện giao thông gần như phổ biến, nhưng vẫn còn nhiều điều mà hành khách không biết khi đi máy bay và chính các hãng hàng không cũng không muốn nói rõ. Vừa qua, trang mạng Slate.fr đã gặp một phi công của hãng Air France để hỏi một số điều và những câu trả lời của chuyên gia này gây ngạc nhiên, thậm chí gây lo sợ cho những ai vốn không ưa thích đi máy bay.

Trước hết, khi xẩy ra trường hợp áp suất bên trong máy bay bị tụt giảm đột ngột và hành khách phải đeo mặt nạ để thở oxy. Ít ai biết được là lượng oxy này đủ dùng trong bao lâu. Giới chuyên gia cho biết, chỉ có 13 phút mà thôi và đây là thời gian đủ để xử lý sự cố. Ở độ cao 10 ngàn mét, nếu áp suất trong máy bay đột ngột tụt giảm thì sẽ làm mất oxy trong không khí. Chỉ cần phi công nhanh chóng cho máy bay hạ độ cao xuống khoảng 3000 mét thì áp suất trở lại bình thường và trong không khí có đủ oxy.
Nếu oxy cho hành khách là 13 phút thì phi công lại có tối thiểu là 15 phút để luôn luôn tỉnh táo trong mọi trường hợp. Mặt khác, trên máy bay còn có máy chế oxy hỗ trợ, được dùng khi một hành khách bị đau tim, cần phải cấp cứu trong suốt hành trình bay.

Tập trung.

No Comments


Trong cuôc sống, tập trung luôn cần thiết nhất vì nếu không con người sẽ phải đối mặt với mọi nguy hiểm nhất. Tuy nhiên, mỗi người đều có khả năng tập trung khác nhau. May mắn là tập trung có thể rèn luyện để tăng khả năng.
Sau đây là vài việc cần làm góp phần cải thiện sự tập trung của bạn :
  • Tạo khung cảnh làm việc ngăn nắp, thỏa mái nhất vì nếu không thỏa mái cũng làm bạn dễ phân tâm. Ví dụ : nếu ghế ngồi của bạn cao quá cũng có thể là cái cớ ( tự nhiên sinh ra trong tâm lý bạn) để bạn đi đây đó
  • Uống nước thường xuyên. Việc thiếu nước có thể làm não làm việc hiệu quả thấp. Mà công việc dễ cuốn làm chúng ta quên việc uống nước. Hãy uống khi chưa khát.
  • Ăn sáng đầy đủ, cung cấp đủ năng lượng cho cơ thể.
  • Giải quyết các mối lo của bạn. Có thể là mối lo những việc ngoài luồng... Bạn hãy tạm gác chúng lại và sắp xếp thời gian cụ thể giải quyết chúng.
  • Theo nghiên cứu. phải sau 15 phút con người mới quay trở lại được sự tập trung. Vì vậy, hãy xếp thời gian cụ thể cho những công việc nhất định, tránh xa điện thoại nếu có thể.

The Corrs

No Comments

Cuối tuần, mình giới thiệu củng các bạn nhóm nhạc  The Corrs . Nhóm nhạc Bắc Âu này  nổi tiếng thế giới từ thập niên 90 thế kỷ trước khi họ ra mắt album Forgiven, Not Forgotten, sau đó, nhóm phát hành thêm hai album ăn khách nữa là Talk On Corners và In Blue.
Nhóm nhạc gồm 4 anh chị em trong gia đình
Họ có giọng hát khá " mượt" & nhẹ nhàng.

10 lỗi cơ bản trong giao tiếp.

No Comments

Chào các bạn !
 Trong 10 lỗi cơ bản trong giao tiếp sau, mình  thấy lỗi thứ 9 rất dễ gây rắc rối... nên cần chú ý

*****
1. Không kiểm tra trước khi gửi thông điệp
Những lỗi cơ bản về chính tả và ngữ pháp trong email dễ khiến bạn bị nhìn nhận như là một người bất cẩn, thiếu chuyên nghiệp. Vì vậy việc kiểm tra cẩn thận trước khi gửi đi bất cứ một thông điệp nào là điều cần thiết. Đối với những văn bản quan trọng như hợp đồng, báo giá… bạn có thể  nhờ đồng nghiệp, nhân viên kiểm tra trước khi bạn gửi chúng đi.
Ngoài ra, đọc thành tiếng cũng là một cách hiệu quả để kiểm tra lỗi chính tả và ngữ pháp.

Syria./ Máu đổ trong mê cung.

No Comments



(Bài được tác giả viết ngày : 10/05/2012) 
Tôi đặt chân vào Syria như một bước đi tình cờ ham vui với một cái xắc tay và vài trăm đô la dắt túi. Tôi rời Syria với một vali lỉnh kỉnh đủ thứ quà cáp như một lão nông ra thành phố thăm bà con.

Phần mộ của Zaynab, cháu ngoại nhà tiên tri Mohammed, với hàng triệu mosaic bằng gương lấp lánh.
Khi tôi đang viết những dòng này, hầu như tất cả những bản tin đều tràn ngập những con số thương vong từ Syria. You Tube lèn chặt những clip đầu rơi máu chảy. Facebook bung ra hàng trăm bức ảnh chết chóc. Chiều qua, tự giam mình trong phòng, tôi lặng lẽ xem lại những bức ảnh và phim tự tay mình bấm máy ở Syria hơn một tháng trước. Có cái gì đó không thật, có cái gì đó giống như một cơn mơ. Bởi Syria trong trí nhớ của tôi và trong những gì tôi ghi lại bằng ống kính đẹp đến quặn lòng.

Nhân ngày 20/11.

No Comments

 
Không có mấy quốc gia trên thế giới này có hẳn một ngày để vinh danh nghề giáo như nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa VN với ngày 20.11 hàng năm (cho dù, xuất phát là từ ngày “Quốc tế Hiến chương các nhà giáo” của các tổ chức, công đoàn cách mạng, các nước trong khối XHCN cũ trước đây, dần dần chính thức trở thành Ngày Nhà giáo VN). Nhưng VN, từ trong truyền thống văn hóa lâu đời, đã là một dân tộc trọng người thầy: “Tôn sư trọng đạo”, “Không thầy đố mày làm nên”, “Muốn sang thì bắc cầu kiều, Muốn con hay chữ thì yêu lấy thầy”
Tất nhiên, nếu xã hội chỉ vinh danh bằng những lời nói, cho dù bằng cả những bó hoa hồng đỏ thắm trong ngày lễ của thầy cô giáo thì vẫn là chưa đủ, bởi cuộc sống buộc con người phải thực tế hơn nhiều và nhà giáo thì cũng phải ăn, phải sống.

Người thầy...

No Comments


Người thầy trung bình ( ?! ) chỉ biết nói. Người thầy giỏi biết giải thích. Người thầy xuất chúng biết minh họa. người thầy vĩ đại biết truyền cảm hứng
                                                                                                                                     W.A. Warr





                                                           Thầy Chuyên đang dạy múa hát.


 Quá khoan dung với người hung bạo sẽ thành bất công với người lương thiện.
                                                                                                                                    Gaxotte


Người càng thông minh và càng tốt thì sẽ  dễ dàng nhận thấy cái tốt ở người khác
                                                                                                                                   B. Pascal


15% dân VN...

No Comments

 
15% dân số Việt Nam có vấn đề về tâm thần là thống kê của Bộ Y tế, được nêu ra trong hội thảo khoa học Việt-Pháp về tâm thần và tâm lý y học vừa diễn ra ở Sài Gòn.
Báo Tiền Phong dẫn lời ông La Đức Cương, Giám đốc Bệnh viện Tâm thần Trung ương 1, cho rằng có khoảng 12 triệu người Việt Nam (15% dân số) đang có vấn đề về rối loạn tâm thần, trong đó phần lớn là bệnh trầm cảm.
Bình luận về chủ đề này, Chủ nhiệm bộ môn tâm lý y học khoa y Đại học Quốc gia TP. HCM Lê Thị Hồng Nhung nói với BBC, bệnh tâm thần ở Việt Nam có những đặc thù riêng do là nước đang phát triển, có những thay đổi nhanh về xã hội để theo kịp các nước phát triển.
Bác sỹ Nhung giải thích: “Con người càng ngày muốn hòa nhập với thế giới văn minh, thì ngược lại cũng sẽ có những cái mất đi...”
“...Sự quan tâm giữa người với người với nhau cũng ít đi, như cha mẹ với con cái, cha mẹ đi làm suốt ngày ít có thời gian quan tâm đến con, hoặc là khi môi trường làm việc nhiều, căng thẳng thì con người dễ bị stress hơn, dễ bị trầm cảm hơn, lo âu, mất ngủ nhiều hơn.

Send It On !

No Comments



Đây là một bài hát có nội dung rất ý nghĩa, Mình  tặng các bạn dịp cuối tuần

Lời bài hát  có đoạn :

A words,just a word
'til you mean what you say
And love,isnt love
'til you give it away
We've all gotta give
Yes,something to give
To make a change

Về tư duy

No Comments


Nguyễn Tất Thịnh
Giảng viên Học viện Hành chính Quốc gia





Tư duy là quá trình vận động đặc biệt phức tạp của Não... Nhưng hơn hẳn những loài động vật có Não (hệ thần kinh trung ương) khác, là ở Con người - đó không chỉ là quá trình phản ứng hóa sinh hay xử lý thông tin thông thường của Não đối với những thông tin tiếp nhận được thông qua các Giác quan động vật - mà hơn thế, là sự kết nối - tôi gọi là 'mạng logic' giữa những 'Trung khu thần kinh' chuyên biệt... Động lực của sự kết nối này là Lý giải Sự vật Hiện tượng + Tự Hoàn Thiện Nhận Biết.... đặc biệt ở Con người...

Dỗi !

No Comments




 Các bạn trẻ, hay các bạn đã từng trẻ, hoặc các bạn cập kè sắp bước vào tuổi trẻ đi nữa, hẳn sẽ nao lòng khi nghe câu hát xưa đầy xao xuyến.
“Đừng giận dỗi hỡi em yêu,
Đừng trách móc anh nhiều,
Chỉ vì lúc anh quay sang người bạn gái…”



Cái dỗi này đôi khi là nghệ thuật yêu của các bạn gái, và các chàng trai cũng nên biết tham gia vào môn nghệ thuật này, để cho cuộc sống càng thêm phần ý nhị vào một buổi chiều chủ nhật êm đềm gió thoảng ngây ngất hương sen.
—-
Nhưng môn dỗi này thường được sử dụng quá đà trong rất nhiều trường hợp của đời sống xứ ta.
Ai cũng như có quyền dỗi, vào bất cứ lúc nào!

Bạn có một câu chuyện nghiêm túc phải giải quyết với một đối tác, một đối tác xã hội, hay có khi là một đối tác ngay trong gia đinh mình. Vậy mà đối tác này cứ dỗi dài, giờ qua ngày, ngày qua tuần, tuần qua tháng, tháng qua năm… và bạn chịu cứng, không thể nào đẩy được công chuyện này cho ra ngô khoai ! Tục lệ thì ngầm bênh vực cho người dỗi : họ không bị bất cứ một sự ràng buộc cụ thể nào để giải quyết câu chuyện. Quá lên thì chỉ có quyền lực mới có cơ làm thay đổi tình hình.

Những thói quen mang lại hạnh phúc .

No Comments


Luôn thấy yếu tố hài hước- thói quen mang lại hạnh phúc


Con người có rất nhiều thói quen. Có những thói quen xấu gây hại cho ta nhưng cũng có những thói quen mang lại hạnh phúc. Bạn có biết đó là những thói quen nào không?
Thói quen 1: Đừng tin vào tất cả suy nghĩ của bạn

Trong những suy nghĩ của bạn có thể có những suy nghĩ tiêu cực. Bạn không nên tin vào những suy nghĩ đấy và cố gắng loại bỏ chúng càng nhiều càng tốt.

Thói quen 2: Ý thức được những hạnh phúc mình đang nắm giữ

Con người thường có một quen rất xấu đó là luôn mơ tưởng về những thứ mình không có và tưởng rằng đó là hạnh phúc mà không biết rằng hạnh phúc nằm chính trong những gì bạn đang nắm trong tay. Hãy tận hưởng những điều giản xung quanh mình bạn sẽ tìm thấy hạnh phúc trong đó.

Nguyễn Hiến Lê và Không Khí của Văn Hóa VNCH

No Comments

Hoàng Anh Tuấn
Gửi cho BBC từ Hoa Kỳ


Với khoảng 100 tác phẩm phát hành trong thời chiến, cụ Nguyễn Hiến Lê có thể là tác giả viết nhiều, in nhiều, và được đọc nhiều nhất trong thời kỳ 1950-1975 ở miền Nam. Lại có khoảng 20 bản thảo của cụ được in sau ngày thống nhất quốc gia, phần lớn là sau khi cụ qua đời. Nhiều tác phẩm cũ của cụ cũng được phát hành lại từ cuối thập niên 1980 tới nay. Mặc dù đã quá cố gần 30 năm, ảnh hưởng của cụ còn khá lớn lao.
Nhưng con số tác phẩm chỉ là một khía cạnh của Nguyễn Hiến Lê. Một khía cạnh khác là cụ viết rất nhiều thể loại: ngôn ngữ, văn chương, lịch sử, địa lý, giáo dục, du ký, tiểu sử, và sách “học làm người”. Đối với chúng ta, hậu duệ của cụ lớn lên trong văn hóa nặng chuyên môn, điều này nghe khá đặc biệt. Nhưng nó không lạ lùng với thế hệ trí thức của cụ Lê.
Họ là thế hệ trưởng thành trong hai thập niên cuối thời thuộc địa, cũng chuyên môn nhưng rộng rãi hơn về đọc, viết, và suy tưởng. Họ lớn lên và hấp thụ không khí văn hóa thành thị sôi nổi như nhóm Tự Lực Văn Đoàn và báo Phụ Nữ Tân Văn trong thập niên ba mươi, hay các nhóm Thanh Nghị, Tri Tân, và Hàn Thuyên trong thập niên bốn mươi. Đây là thời điểm rất nhiều bàn cãi và tranh luận trong nhiều lãnh vực về đường hướng và tương lai Việt Nam. Bầu không khí có nhiều lúc gây cấn, nhưng không eo hẹp hạn chế, mà ngược lại mở mang nhãn quan về xã hội, cá nhân, và đời sống hiện đại.

Cưới xin thời bao cấp.

No Comments

Nguyễn Quang Lập 
Bạn bè cùng lứa với mình, bây giờ đứa nào cũng đến lúc phải cưới vợ gả chồng cho con cái. Có ngày mình phải chạy xô ba đám cưới, mệt bã người.  Đám nào cũng hăm hở bỏ phông bao, loanh quanh cho gia chủ thấy mặt mình, rồi chuồn. Chẳng biết người khác thế nào chứ mình sợ nhất phải ăn cỗ cưới và cỗ đám ma. Cứ sáu người một mâm, chẳng ai quen ai, nói cười nhàn nhạt, chán mớ đời. Đám ma bây giờ ít ai bày biện ăn uống, chỉ cần đến viếng xong là về. Nhưng đám cưới vẫn phải ăn. Chẳng hiểu từ khi nào lễ cưới được gọi là ăn cưới, hễ cưới là ăn, không ăn không xong. Ngay bây giờ tại Hà Nội, làng gì đó quên mất tên rất gần Ngã Tư Sở, ăn cưới phải đủ 3 ngày 3 đêm, lệ làng xưa nay vẫn vậy, đám cưới nào cũng phải đủ trăm gà ba heo. Kinh. 

Nói vậy thôi, cưới xin bây giờ không là vấn đề lớn, chỉ mệt người thôi chứ tiền nong cũng chẳng phải lo lắm. Tiền mừng thường vẫn nhiều hơn tiền bỏ ra làm đám cưới. Ngày xưa khác, ít người mừng tiền, giả có mừng tiền cũng vài đồng chiếu lệ. Đa số chỉ tặng quà, sang thì phích Trung Quốc, chậu nhôm Liên Xô, hèn thì cuốn sổ tay, cuốn lịch, tấm tranh, thế thôi. Thành thử đa phần tiền đám cưới bỏ ra đều không thu về được. Làm cái nhà tốn kém  vài chục ngàn, đám cưới cũng tốn cỡ đó, có khi hơn.
Ba mạ mình có 8 đứa con, 6 trai 2 gái, lo cho xong 8 đám cưới cũng đủ sạt nghiệp. Cứ xong một đám cưới cho con, ba mạ mình lại ôm một cục nợ. Ba mình nợ nần suốt đời, trước khi mất chừng một năm ông mới trả xong nợ. Mình nhớ hôm tuyên bố hết nợ ông vui lắm, nói cười suốt ngày. Ông làm một con gà ăn mừng. Làm xong gà thì sực nhớ trong nhà không còn gì cả. Ông chạy sang nhà hàng xóm vay tạm mấy đồng cho mạ mình đi chợ. Ra đến cổng ông đứng sững lại rồi đi vào, nói luộc gà chấm muối, không nợ, kiên quyết không nợ. Lần đầu tiên trong đời ông rót rượu mời mình, chạm cốc với mình, thúc dục mình uống. Trước đó thì đừng hòng, ông luôn hằm hè chuyện rượu, thuốc của mình. Ông chạm cốc cái cạch, ngửa cổ cạn chén rượu, khà một tiếng khoan khoái, nói tám đứa con đã có gia đình, ba mạ trả hết nợ, rứa là ba chết được rồi con ạ. Tưởng ông nói cho vui, ai ngờ mấy tháng sau thì ông mất.
Kể vậy để nói ngày xưa chuyện cưới xin là cả một vấn đề. Ba mình còn vay nợ được chứ nhiều người chẳng cho ai cho vay, vay được cũng chẳng biết lấy gì mà trả. Chuyện trai ế vợ vì nhà nghèo không có tiền cưới xin ngày xưa thì nhiều lắm. Mình có thằng bạn học cấp 2, 35 tuổi rồi vẫn chưa vợ. Nó yêu ba bốn cô, cô nào đến đoạn cưới xin đều tắc tịt. Một hôm nó ngồi với mình, nhắc đến chuyện vợ con nó thở hắt ra, nói è he, ẻ vô vợ con mần chi cho nhọc. Mình hỏi răng rứa,  nó nói tao đã chọn mấy con xâu đui, ế câm ế cảy, rứa mà vẫn không lấy được. Mình lại hỏi răng rứa, nó lại thở hắt ra, nói è he,  tiền để mần một mâm cau trầu ăn hỏi cũng nỏ có, nói chi chuyện cưới xin.
Năm sau mình về làng, nó rủ đi xem mặt một cô đẹp cực. Mình nói mấy con xấu đui còn không lấy được, răng mi đòi lấy con ni. Nó ngồi đực mặt, nói trời bắt tao lấy, tao chết héo vì yêu nó mi ơi. Nó ngồi im hồi lâu, nhìn xa ra bãi cát sau làng, nói con ni mà tao không lấy được thì tao tự tử. Nhìn mặt nó biết nó nói rât thật mình đâm lo. Lâu lâu lại viết thư về mấy đứa bạn cùng làng, hỏi xem nó đã chết chưa. Chẳng dè cuối năm về, nó tới nhà đưa thiếp tết mời đám cưới. Mình quá ngạc nhiên, nói răng mi có tiền cưới vợ, tài rứa. Nó cười he he he, nói trời bắt tao cưới vợ thì trời phải cho tao tiền chớ. Nó kể đêm đó đem nàng ra bãi cát mần một trận đã đời, đưa nàng về nhà xong, lội bộ bãi cát về nhà lòng buồn như chấu cắn vì biết chắc rồi sẽ không cưới được nàng. Khi bên nàng thì ba hoa xịt bộp, nói anh sẽ anh sẽ anh sẽ, rời khỏi nảng mới sực nhớ nhưng nhà nghèo rớt mồng tơi, biết lấy gì để mà sẽ. Nó đứng tựa gốc phi lao đứng đái, bỗng lòi ra cái gì sang sáng, cầm lên hoá ra một cái nhẫn vàng hai chỉ. Rõ là trời cho, may quá là may. Hai chỉ vàng đủ làm một đám cưới  to, xôm trò ra phết, cái thằng thế mà tốt phúc.
Thời bao cấp đám cưới nào cũng giống nhau. Phông chính giữa hôn trường cắt dán đôi bồ câu cắn mỏ nhau bay trên chữ phúc to đùng, bên kia là tên cô dâu chú rể lồng nhau treo dưới cái đèn lồng. Luôn luôn có hai khẩu hiệu, một là Vui duyên mới không quên nhiệm vụ. Câu này không thể thiếu ở bất kì đám cưới nào, thường được treo ở phông chính như một huấn thị của cấp trên. Chẳng biết nhiệm vụ gì, cứ phải không được quên, hi hi. Câu thứ hai là Thuận vợ thuận chồng tát bể Đông cũng cạn. Câu này đám có đám không, thường treo bên nách hoặc ở cuối hôn trường.
Lễ cưới thời bao cấp nửa họp nửa mét tinh, thường có năm mục. Thứ nhất MC giới thiệu cô dâu chú rể và lý do có đám cưới, đại loại được sự nhất trí của các cấp  chính quyền và gia đình hai bên, trong không khí vui tươi phấn khởi đón chào  Đất nước vào xuân… Bất kì cưới mùa nào thì ông MC cũng nói Đất nước vào xuân. Kế đến là lãnh đạo lên phát biểu ý kiến, giao nhiệm vụ cho cô dâu chú rể. Sau đó là cô dâu chú rể lên hứa xây dựng hạnh phúc gia đình. Tiếp theo là đại diện họ nhà trai lên cảm ơn lãnh đạo và bà con hai họ. Cuối cùng là liên hoan văn nghệ.
Đầu tiên ông MC ra miệng nói tay khua, nói năng như tép nhảy, hết đọc ca dao đến đọc thơ, đám nào ông cũng chừng đó câu thơ, chừng đó câu ca dao, rồi ghép tên cô dâu chú rể vào, bất kể thất vần trật âm cũng cố ghép cho bằng được. Mình nhớ đám cưới cái Tâm bạn mình, nó cưới anh Địch bộ đội phục viên ở xóm dưới. Cái vần ịch rất kẹt vì dân Quảng Bình thường nói âm ịch ra âm ịt, vì thế chưa bao giờ mình nói quân địch, khi cần phải nói thì nói quân thù, hi hi. Hôm đó ông MC tay khua miệng nói, ngâm nga câu ca Ôi hạnh phúc có khi nhiều khi ít/ Tâm xinh tươi cùng Địch đẹp trai, mọi người cười ầm ầm.

Karl Marx .

No Comments


Một điều có lẽ chẳng phải là một bất ngờ lớn gì rằng triết gia cộng sản và chống tư bản, Karl Marx, là một người nghèo khi ông qua đời.
Nhưng tại sao triết gia Đức này, người có bảy người con và qua đời ở phía bắc London, lại để lại khoản tiền ít ỏi 250 bảng Anh của mình (tương đương 23 ngàn bảng ngày nay) cho con gái út của ông, Eleanor?
Hồ sơ trực tuyến mới công bố về di chúc của các nhân vật lịch sử nổi tiếng ở Anh tiết lộ rằng ông tổ của thuyết cộng sản chết trong nghèo túng.
Ngay từ hồi năm 2004, tư liệu từ Văn khố Quốc gia Anh cho thấy ông Marx từng đầu tư vào cổ phiếu khi sống tại London nhưng không mấy thành công.
Nay, trong số hàng triệu di chúc từ năm 1861-1941 được đưa lên mạng lần đầu tiên, hoàn cảnh của Marx thật đáng thương, so với nhiều người nổi danh khác cùng thời.
Rọi đèn vào lịch sử
Về các nhân vật lịch sử khác, hồ sơ trực tuyến mới được cung cấp đem lại cái nhìn sâu hơn vào vấn đề tài chính của các nhân vật nổi tiếng từ thế kỷ 19 và 20.

Đặng Thái Sơn.

No Comments


vào dịp Ðặng-Thái-Sơn — người chiếm giải Huy Chương Vàng trong cuộc tranh tài quốc tế về trình tấu dương cầm nhạc của Chopin — đến Houston trình diễn, Ðiệp-Mỹ-Linh (ÐML.) đã tạo cơ hội để gặp gỡ và mạn đàm với Ðặng-Thái-Sơn (ÐTS.) quanh thế giới âm nhạc.
ÐML.- Xin anh cho biết anh bắt đầu học nhạc từ năm anh bao nhiêu tuổi? Ai là vị giáo sư âm nhạc đầu tiên của anh? Ngoài dương cầm anh có học các loại nhạc cụ nào khác không?
ÐTS.- Nhờ sinh ra trong một gia đình nghệ sĩ, mẹ tôi là giáo sư dương cầm nên từ ba bốn tuổi tôi đã bắt đầu thích nhạc và thích sờ đàn. Nhưng vì tôi là út và các anh chị của tôi đều học nhạc cả nên Ba Mẹ tôi không muốn tôi học nhạc, vì tập đàn cả ngày, ồn. Vì thế tôi gặp nhiều khó khăn. Về sau, thấy tôi thích nhạc quá, ông cụ tôi bảo để cho tôi thử xem như thế nào. Chính ông cụ tôi phát hiện rằng tôi có năng khiếu nên từ sáu tuổi tôi bắt đầu học có quy củ. Mẹ tôi dạy tôi từ đó cho đến năm tôi  19 tuổi. Ngoài dương cầm tôi không học thêm một nhạc cụ nào nữa cả.

Playing for Change | Song Around The World

No Comments


 "Chơi cho Thay đổi "là một dự án âm nhạc, được tạo ra bởi nhà sản xuất Mỹ và kỹ sư âm thanh Mark Johnson .
Có thể coi đây là cuôc cách mang nho nhỏ khi tạo sự kết hợp các nhạc sĩ từ khắp nơi trên thế giới.  

 Dự án bắt đầu vào năm 2004 với mục tiêu tự mô tả của tổ chức để "truyền cảm hứng, kết nối, và mang lại hòa bình cho thế giới thông qua âm nhạc". Các tác giả của dự án, Mark Johnson và Enzo Buono, đi khắp thế giới.

Nét tương đồng giữa Nga & VN.

No Comments

Tác giả: “Vladimir Ilich” Dove

Máy bay cất cánh từ Nội Bài đưa tôi đi Cam Ranh vào lúc hoàng hôn. Sau khi vượt qua tầng mây xám xịt dày khoảng 2 km, chiếc Airbus bỗng lọt vào bầu khí quyển trong vắt. Hoàng hôn le lói nhuộm đỏ chân trời phía tây. Ở độ cao chênh chếch, bên trên cánh đồng mây bao la, thoạt đầu chỉ có sao Hôm tỏa sáng rực rỡ.
Sau đó, vòm trời sẫm dần, thế là các chòm sao lần lượt hiện ra theo đúng kịch bản do mẹ thiên nhiên sắp đặt: trước tiên là những vì sao sáng nhất hạng Alpha, tiếp đó là hạng Bê ta…Tôi lần lượt điểm mặt những người bạn cố tri. Chả thiếu một ai cả, ấy thế mà đã gần 50 năm trôi qua, kể từ khi tôi học thiên văn hàng hải.

NS Hoàng Trang.

No Comments


Theo lời tự thuật của cố nhạc sĩ Hoàng Trang trên DVD "Tình sử âm nhạc VN" thì chỉ bởi bị hư "con" solex mà nhạc sĩ đã một lần lỡ hẹn với người yêu.
( Nhưng sau này cũng là ...vợ ông )

  Buồn , cảm xúc dâng trào & một bản tình ca :
" Nếu đời không có anh " đã ra đời do một lý do thật đơn giản : xe hư


PHẬT ĐỘ CHÓ DỮ.

No Comments

PHẬT  ĐỘ CHÓ DỮ.

Khi Phật còn tại thế, có ông trưởng giả nuôi con chó rất khôn, nhưng tánh nó rất hung dữ, thấy ai vô nhà thì đều muốn cắn. Thế nên khi ai muốn vô nhà ông thì phải đứng ngoài ngõ kêu người trong nhà đưa vô thì mới khỏi bị cắn. Nếu không biết mà cứ đi vô thì bị chó cắn.

Ông trưởng giả thương con chó lắm. Ăn thì cho ăn các thức ngon. Ngủ thì cho ngủ trên ván có nệm ấm. Mỗi khi ông đi đâu về thì nó mừng quấn quit.

Một hôm, ông đi khỏi, đức Phật khất thực ngang nhà ông. Con chó chạy ra sủa, muốn cắn trước và mắng rằng, “Nhà ngươi kiếp trước tham lam, keo kiết lại nham hiểm độc ác, tiếc của, nên phải đọa làm thân chó. Mà không biết ăn năn, hối cải, lại còn sân hận, hung dữ. Sau khi bỏ thân chó, phải bị đọa địa ngục, chịu khổ lâu dài.”

Chó nghe nói và nhớ lại kiếp trước của mình, nên liền chạy vô ván nằm, nhắm mắt, im lìm, thiêm thiếp.

Ông trưởng giả về, không thấy con chó ra mừng, ông hỏi người nhà sao nay không thấy chó ra mừng. Người nhà nói, “Khi sáng có ông Sa môn Cù Đàm đi ngang, chó ra sủa. Sa Môn Cù Đàm nói gì với nó mà nó buồn ăn, bỏ uống, nằm thiêm thiếp.”

Ông trưởng giả nghe nói nổi giận, liền đi đến Phật để hỏi ra lẽ. Khi đến chốn Phật, ông nói, “Này, Sa môn Cù Đàm, ông dùng thủ thuật gì làm cho con chó của tôi bịnh, bỏ ăn? Nếu nó có hề gì, ông phải chịu trách nhiệm.”

Phật nói, “Trưởng giả, ông hãy bình tĩnh, ngồi xuống đây nghe ta nói. Ông không biết con chó ấy chính là cha ông. Vì cha ông, khi sinh tiền, không biết tu phước, tham lam, keo kiệt, và tiếc của nên phải đọa là chó.”

Khi nghe lời nói này thì ông trưởng giả lại càng nổi giận hơn. Ông nói, “Sa môn Cù Đàm căn cứ ở đâu mà nói như thế?”

Phật nói, “Nếu ông không tin, ông hãy về ngồi bên con chó mà nói “Này, cha thân, của cải cha chon dấu ở đâu, cha chỉ cho con để con lấy lên làm phước và cầu siêu độ cho cha.”

Khi ông trưởng giả về nhà và làm như vậy, con chó vùng dậy, chạy ra sau nhà, đến gốc cây khế, lấy hai chân bươi đất lên. Ông trưởng giả cho người đào lên, quả thật có một hũ vàng. Ông nửa mừng nửa tủi, đem số vàng đó cúng dường Phật và bố thí.

Con chó, sau 7 ngày, thoát kiếp chó, sanh làm người. Ông trưởng giả và cả nhà quy y, kính tín ngôi Tam Bảo.

Lỡ làm việc ác mất rồi
Chớ nên tiếp tục cuộc đời lầm sai.
Chớ vui với việc ác này
Tâm hay chứa ác có ngày khổ đau.

Trích từ truyện Phật Giáo.


Khi Phật còn tại thế, có ông trưởng giả nuôi con chó rất khôn, nhưng tánh nó rất hung dữ, thấy ai vô nhà thì đều muốn cắn. Thế nên khi ai muốn vô nhà ông thì phải đứng ngoài ngõ kêu người trong nhà đưa vô thì mới khỏi bị cắn. Nếu không biết mà cứ đi vô thì bị chó cắn.

Ông trưởng giả thương con chó lắm. Ăn thì cho ăn các thức ngon. Ngủ thì cho ngủ trên ván có nệm ấm. Mỗi khi ông đi đâu về thì nó mừng quấn quit.

Một hôm, ông đi khỏi, đức Phật khất thực ngang nhà ông. Con chó chạy ra sủa, muốn cắn trước và mắng rằng, “Nhà ngươi kiếp trước tham lam, keo kiết lại nham hiểm độc ác, tiếc của, nên phải đọa làm thân chó. Mà không biết ăn năn, hối cải, lại còn sân hận, hung dữ. Sau khi bỏ thân chó, phải bị đọa địa ngục, chịu khổ lâu dài.”

Chó nghe nói và nhớ lại kiếp trước của mình, nên liền chạy vô ván nằm, nhắm mắt, im lìm, thiêm thiếp.

Chữ Duyên trong cuộc đời, nghề nghiệp.

No Comments


NGUYÊN ĐỨC

“Trăm năm biết có duyên gì hay không” – Nguyễn Du
Xin bắt đầu bằng chữ “duyên” trong truyện Kiều của Nguyễn Du. Truyện Kiều có 47 chữ duyên trong 43 câu lục bát (4 câu có hai chữ duyên). Đấy là chưa kể một nhân vật có tên là vãi Giác Duyên. Trong 47 chữ duyên đó, có 38 chữ là lời Thúy Kiều hoặc có liên quan đến Thúy Kiều. Đó là mối quan hệ giữa hai người không cứ là nam nữ. Người khách viễn phương với Đạm Tiên: “Khóc than khôn xiết sự tình/ Khéo vô duyên bấy là mình với ta”. Thúy Kiều với Kim Trọng ngày đầu gặp gỡ:  “Người đâu gặp gỡ làm chi/ Trăm năm biết có duyên gì hay không”; với Thúc Sinh: “Xót vì cầm đã bén dây/ Chẳng trăm năm cũng một ngày duyên ta”; với Từ Hải: “Trai anh hùng, gái thuyền quyên/ Phỉ nguyền sánh phượng, đẹp duyên cưỡi rồng”; với Kim Trọng ngày tái hợp: “Còn duyên may lại còn người/ Còn vầng trăng bạc, còn lời nguyền xưa”. Hoặc là mối liên hệ với cuộc đời, với những điều tiền định: “Hoa trôi bèo dạt đã đành/ Biết duyên mình, biết phận mình, thế thôi”, rồi “duyên trời”, “duyên kỳ ngộ”, “trần duyên”, “nhân duyên”, “khuôn duyên”, “dây duyên”, “duyên đôi lứa”, “duyên bạn bầy”… Hay là sự gặp gỡ, giao hòa như một điều ước định trước: “duyên nợ”, “tơ duyên”, “vô duyên”, “cơ duyên”, “duyên xưa”, “dây duyên”… Có duyên ngắn (Tơ duyên ngắn ngủi có ngần ấy thôi), duyên một ngày (Chẳng trăm năm cũng một ngày duyên ta), duyên dài trăm năm (Trăm năm biết có duyên gì hay không), duyên ba kiếp (Ví chăng duyên nợ ba sinh/ Làm chi đem thói khuynh thành trêu ngươi). Lại còn có duyên hài  (Nàng rằng: gia thất duyên hài/ Chút lòng ân ái ai ai cũng lòng), duyên bẽ bàng (Mái tây để lạnh hương nguyền/ Cho duyên đằm thắm ra duyên bẽ bàng), hết duyên (Lầu xanh có mụ Tú Bà/ Làng chơi đã trở về già hết duyên”)…

Tắm Thổ hụt và tắm Thổ với “tiên Nga”

No Comments



- “Chúc đi vui vẻ, nhớ đi tắm Thổ nhé.” Chúng tôi nhận được tin nhắn của anh bạn trước khi lên đường đi Thổ Nhĩ Kỳ. Tắm Thổ (Turkish Bath) hay nói rõ hơn là đi tắm kiểu Thổ Nhĩ Kỳ là điều đầu tiên trong 10 điều phải làm ở Thổ Nhĩ Kỳ theo nhiều trang website và sách hướng dẫn du lịch. “Tiếng lành đồn xa” càng làm chúng tôi tò mò. “Sang tới Thổ, rất khoát phải đi tắm Thổ!”. Chúng tôi đã bàn bạc kỹ với nhau như vậy.
Điểm dừng chân đầu tiên ở Thổ Nhĩ Kỳ là một khu vực có kiến tạo địa chất bởi núi lửa có tên Cappadocia. Trên con đường quanh co của thị trấn, Ilknuk, người dẫn chương trình có chỉ cho chúng tôi một tòa nhà mái vòm nhỏ nhắn và cũ kỹ với tấm biển: “Turkish Bath” ở ngoài. “Đó là một nhà tắm Thổ, nhưng tôi không chắc về chất lượng, lên Istanbul hãy đi tắm thì tốt hơn" - Ilknuk nói.
Quá sốt ruột vì tò mò, chúng tôi muốn thử luôn ở Cappadocia. Nhưng khách sạn chúng tôi ở lại khá xa trung tâm thị trấn nơi có nhà tắm Thổ. Đành ngậm ngùi chờ khi lên tới Pamukkale, một trung tâm tắm suối nóng ở Thổ Nhĩ Kỳ, chúng tôi hỏi lễ tân khách sạn xem có thể tắm Thổ ở đâu thì được trả lời: “Ngay trong khách sạn cũng có tắm Thổ, miễn phí, xin mời các bạn.”

Chuyện trai gái thời bao cấp

No Comments

Nguyễn Quang Lập 
 
Bây giờ trai gái yêu đương ôm vai hót cổ thoải mái, hôn hít ngay giữa đường giữa chợ cũng không ai lấy đó làm điều. Ngay việc quan hệ tình dục cũng không còn là vấn đề gì nếu là trai chưa vợ gái chưa chồng. Ngày xưa thì khiếp lắm, cấm kị đủ đường. Là nói cái thời bao cấp thôi, chứ trước đó nữa lại càng kinh khủng khiếp. Cái thời mà trai gái yêu nhau chỉ được đánh mắt đưa mày, muốn  cầm tay cầm chân, ôm vai hót cổ phải vào nơi kín đáo, nếu để cho người khác nhìn thấy thì bị coi là yêu đương không đứng đắn. Chàng đạp xe đạp chở nàng trên đường, nàng chỉ có việc hai tay nhét đùi ngồi yên như khúc gỗ. Cô nào bạo lắm cũng chỉ nắm hờ ngang thắt lưng, chẳng có cô nào ôm eo áp ngực chàng như các cô gái thời nay. Những chiều mùa hạ, trai gái  hẹn hò nhau ra bờ đê ngồi, chỗ này một cặp, chỗ kia một cặp rủ rỉ tâm tình. Nàng nhổ cỏ chàng bẻ ngón tay, nói chuyện chán thì về, chẳng dám làm gì.
 Hôn hít thời này bị liệt vào hành vì giao cấu, rất xấu xa. Đừng nói ngày xưa, ngay bây giờ vẫn còn quan niệm như thế. Năm ngoái Nguyễn Quang Thiều chả kêu ầm lên về dự luật cấm hôn nơi công cộng, may có ông Thiều kêu, báo chí làm ầm ầm người ta mới dẹp đi, nếu không thế nào luật cấm ấy cũng lọt vào top ten những luật cấm hài hước.

The Last Waltz / Engelbert Humperdinck

No Comments


Engelbert Humperdinck (sinh Arnold George Dorsey, 02 Tháng năm 1936) là một người Anh ca sĩ nhạc pop , nổi tiếng với số lượng của những bài hát " Thả nhớ "và" The Last Waltz ", cũng như" Sau khi Lovin ' .
 
Sinh trong Madras , Ấn Độ, như một đứa trẻ Dorsey chuyển đến Leicester , Anh, nơi ông đã quan tâm đầu trong âm nhạc. Ban đầu chơi saxophone trong câu lạc bộ đêm, ông đã sớm chuyển sang ca hát, phát hành single đầu tiên của mình, "Tôi không bao giờ sẽ Fall in Love Again", trong năm 1958.  
Sau khi đấu tranh với bệnh lao , trong giữa những năm 1960 Dorsey trở lại sự nghiệp âm nhạc của mình, áp dụng nghệ danh "Engelbert Humperdinck" sau khi Đức soạn nhạc thế kỷ 19 của những vở opera . Ký hợp đồng với Decca Records , ông đã đạt được thành công ban đầu ở Bỉ sau khi đại diện cho nước Anh trong năm 1966 Knokke cuộc thi hát ở đó. Trở về Anh, ông đã phát hành một chuỗi các đĩa đơn đã chứng minh thương mại thành công cả trong nước và ở Hoa Kỳ. Đạt được một người hâm mộ sau, ông cũng fronted một loạt phim truyền hình ngắn ngủi, 

Mèo, chuột & ngoại ngữ .

No Comments

Có câu chuyện ngụ ngôn kể về lũ chuột biết mèo đang rình nên cứ nằm im không chịu ra khỏi hang. Mèo nghĩ ra kế, rướn cổ rồi sủa: “Gâu…gâu”. Cho rằng mèo đã bị chó đuổi đi nên lũ chuột kéo ra kiếm ăn. Mèo lập tức vồ lấy một chú. Vừa ăn, mèo vừa gật gù tâm đắc: “Biết ngoại ngữ có hơn”!

Xứ người: Chính khách và ngoại ngữ
Câu chuyện ngụ ngôn trên hóa ra có nhiều trong đời thực. Trong thế chiến 2, nhiều người lính Nga bị bắt làm tù binh đã thoát lưỡi hái tử thần vì họ biết tiếng Đức. Thời nay, các chính khách thạo vài thứ tiếng, đôi khi có những cú “vồ” ngoạn mục.
Hai năm trước đây (7-8-2007), Thủ tướng Australia, John Howard, vừa kết thúc diễn văn chào mừng ông Hồ Cẩm Đào trong một bữa tiệc chiêu đãi nhân hội nghị APEC thì ông Kevin Rudd đứng lên chào bằng tiếng Trung, không phải một câu mà phát biểu mấy phút liền. Khi đó ông Rudd thuộc Đảng Lao động đang tranh cử với Đảng Tự do Australia của đương kim Thủ tướng Howard.
Một chính khách trẻ trung, mắt xanh mũi lõ, nói tiếng Trung Quốc lầu lầu, mới nghe cứ tưởng giọng của Giang Trạch Dân, đã gây ấn tượng rất mạnh cho tất cả khách đến dự. Thấy mông mình đang nóng trên ghế, John Howard hiểu đảng của mình dễ mất chiếc ghế Thủ tướng chỉ vì đối phương biết “nỉ hảo”(!)
Thủ tướng Australia. Ảnh: Reuters
Thủ tướng Australia. Ảnh: Reuters
Đương nhiên, không phải do thạo ngoại ngữ mà Kevin Rudd đã thắng cử sau đó 4 tháng khi ông đúng 50 tuổi, nhưng riêng việc biết tiếng Trung- ngôn ngữ của một nước đông dân nhất thế giới, và rất khó học với người phương tây đã giúp ông Rudd nhiều lợi thế, nhất là trong mắt các cử tri có học vấn.
Và đương nhiên, một nguyên thủ nói tiếng nước ngoài “như gió”, hẳn nền giáo dục đất nước ấy nói chung, việc dạy và học ngoại ngữ nói riêng trong nhà trường cũng không thể dở.
Ngoại ngữ: An ninh và sự phát triển của quốc gia
Một thời Anh, Pháp, Mỹ làm mưa gió trên thế giới nên nhiều người phải học thêm những ngoại ngữ này. Khối Đông Âu và cả Việt Nam ta khi theo Liên Xô thì phải biết tiếng Nga. Xứ Mặt trời mọc giỏi, mình cũng nên học tiếng Nhật.
Ngày nay Trung Quốc đang trở thành cường quốc, đang gia tăng sức mạnh trong khu vực và trên thế giới. Chính khách nào hiểu văn hóa, lịch sử Trung Hoa và nếu biết tiếng Trung sẽ giúp xử lý những bất đồng dễ dàng hơn, đôi khi đạt được thế thượng phong trong ngoại giao.

Yêu và ăn :) 1.2.

No Comments

Nguyễn Quang Lập
1/ Hôm qua mình cùng Tâm Chánh đi nhậu ở nhà  Võ Đắc Danh. Nhân nói chuyện các nhà văn xưa đa phần đều không có bằng đại học, Tâm Chánh hỏi rất chân thành,  nói anh Lập có đi học đại học không. Tự nhiên nhớ cái thời sinh viên, cái thời khốn khó nhưng vui cực. Ngẫm lại chẳng có thời nào vui như thời này.

            Mình và thằng Viết ( Nguyễn Xô Viết) có giấy báo trúng tuyển Bách Khoa Hà Nội cùng một ngày. Mình nhớ khi đó mình đang đi nhặt phân bò ngoài đồng, con Vị hàng xóm tất tả chạy ra đồng hai tay vẫy vẫy, nói vơ anh Lập nời, anh trúng Đại học rồi.
Mình vất cả gánh phân bò chạy về nhà. Con Vị chạy theo mình vừa thở vừa hỏi, nói Bách Khoa là răng, là trăm khoa à, anh phải học hết cả trăm khoa à. Mình chẳng biết trả lời sao, nào có biết Bách Khoa là gì, thấy bạn bè tranh nhau thi vào Bách Khoa mình cũng thi, đứa nào cũng đăng kí Khoa vô tuyến điện mình cũng đăng kí, cũng chả biết vô tuyến điện là cái gì.
            Chiều đó mạ mình chạy ra chợ mua 2 đồng mực tươi, loại mực cơm nhỏ bằng ngón tay cái. Món này mình rất thích, bây giờ vẫn thích, đây là món duy nhất mình ăn không biết chán. Suốt bữa cơm bà cứ gắp hết con này đến con khác cho mình, nói ăn đi con, ra Hà Nội không có mực tươi mô con. Rồi bà khóc tủi, chắc là bà cảm phận nghèo mà khóc, con cái đỗ vào đại học mà không thể làm mâm cỗ để ăn mừng. Ba mình đi vay hàng xóm được ba chục đồng cho mình, anh chị em bà con kẻ cho ba đồng người cho năm đồng, cộng lại đúng 108 đồng, đó là món tiền duy nhất mình nhận được từ gia đình. Từ đó cho đến khi ra trường mình đều tự kiếm sống lấy, không phải xin gia đình nữa, vì nếu có hỏi xin thì ba mình cũng chỉ có một cách duy nhất là chạy đi vay mượn.

Một thí nghiệm về quyền lực.

No Comments


Quyền lực, về bản chất là khả năng hành động của A gây ảnh hưởng lên B. Nói cách khác, A chỉ có quyền lực khi B tin rằng A có quyền lực, và B phục tùng A.
Các nhà khoa học làm một thí nghiệm bằng cách cho một thanh niên trông giống sinh viên, ăn mặc “bụi phủi” và một người đàn ông trung niên, ăn mặc giống một doanh nhân thành đạt đi bộ băng qua đường trong khi đèn vẫn đỏ. Họ muốn biết có bao nhiêu người đang đứng đợi sẽ phạm luật bằng cách đi theo cậu sinh viên hoặc ông doanh nhân. Thật thú vị, số người đi theo người đàn ông trông giống doanh nhân cao gấp 3,5 lần số người đi theo cậu sinh viên. Điều này chứng tỏ, con người dễ dàng bị ảnh hưởng và làm theo những người được coi là “khả kính”, cho dù điều đó phạm luật.

Canh phé của V.Putin.

No Comments



Giống như mọi ván cờ , "bàn cờ" thế giới cũng luôn mang cho người coi nhiều thú vị.
Thân mời các bạn coi bài viết sau của tác giả : Nguyễn Xuân Nghĩa.
******* 
Hoa Kỳ thất thế trong canh bạc tại Syria, nhưng vẫn có thể phản công

Bài diễn văn tối Thứ Ba mùng 10 của Tổng thống Barack Obama đã đẩy lui nguy cơ chiến tranh tại Syria nhưng lại mở ra một trận đấu về ngoại giao giữa Hoa Kỳ và Liên bang Nga, một trong nhiều cuộc đấu trí giữa hai nước.
Trước hết, Tổng thống Obama tự đặt mình vào hoàn cảnh khó xử nên sau cùng phải vớ lấy giải pháp giả tạo do Tổng thống Vladimir Putin đặt ra và làm suy yếu tư thế toàn cầu của nước Mỹ.
Sau khi tuyên bố từ Tháng Ba năm kia, rằng lãnh tụ Bashar al-Assad tại Syria "phải ra đi" khi đàn áp người dân biểu tình, Obama thấy lời tuyên bố không công hiệu. Ông từng khẳng định là Tổng thống Hosni Mubarak của Egypt phải ra đi và may quá quân đội Ai Cập đã bắt Mubarak từ chức, mà không để làm đẹp lòng nước Mỹ. Tại Syria, lời nói của Tổng thống Mỹ thiếu sức mạnh vì thường dân vẫn bị sát hại và nội chiến cứ lan rộng....
Ông Obama bèn tìm áp lực thay đổi ở Syria mà Hoa Kỳ khỏi cần động binh.

Đà Lạt của Khánh Ly.

No Comments


Vì sao nhiều người chỉ thấy  Khánh Ly hát nhạc TCS là hay nhất ? Hy vọng các bạn sẽ hiểu hơn sau khi đọc bài viết sau:

Đó là năm 1964, tôi và các con đang ở thành phố Dalat. Tôi vừa 18 tuổi, hai con, một gái, một trai. Ba mẹ con sống với nhau hồn nhiên như cây cỏ trong ngôi nhà hai từng rộng lớn vắng người, trên một ngôi đồi mà người ở đó gọi là đồi Miên – tên ông nội hai đứa nhỏ. Nhà không cổng ngõ, không hàng rào, đồi rộng thênh thang, từ hông nhà ngó xuống, là một thung lũng nhỏ xanh rì, nhìn mông ra xa thấp thoáng đâu đó mầu đỏ của ngói bên cạnh những vườn trồng rau quả xanh ngắt, tiệp với màu của lá cỏ. Nổi lên trên màu xanh mượt mà như tấm áo dạ hội bằng nhung, tôi có thể biết được đó là những vườn hoa.

Lula.

No Comments


Chú bé Lula ,sinh ra vào tháng 10 năm 1945, tại 1 gia đình nông dân ở Ba-Tây 
( Brazil ) .
Vì nhà nghèo, nên từ lúc mới 4 tuổi, thằng nhỏ đã phải đi bán đâu phụng ngoài đường, nhưng vẫn quần áo tả tơi, và thiếu ăn . Sau khi được lên tiểu học, lúc đó đã dọn lên thủ đô Rio de Janeiro, sau buổi học chú bé thường hay cùng với 2 người bạn cùng lứa đi đánh giầy ở đâu đường, hôm nào không có khách, thì coi như là nhịn đói.
Năm 12 tuổi, vào 1 buổi xế chiều, có 1 người khách, là chủ 1 tiệm giặt ủi và nhuộm áo quần đến chiếu cố, 3 đứa trẻ chạy lại chào hàng. Ông chủ tiệm nhin vào 3 cặp mắt van xin khẩn khoản đó, không biết quyết định chọn đứa nào. Cuối cùng ông ta nói : Đứa nào cần tiền nhất, thì tôi cho nó đánh giầy, và sẽ trả công 2 đồng.
Công đánh 1 đôi giầy chỉ có 20 xu, 2 đồng đúng là 1 món tiền rất lớn. 3 cặp mắt đều sáng lên.   Một đứa nhỏ nói : từ sáng đến giờ cháu chưa được ăn gì cả, nếu không kiếm được tiền hôm nay, cháu sẽ chết đói ! Đứa khác nói : "Nhà cháu đã hết thức ăn từ 3 ngày nay, mẹ cháu lại đang bệnh, cháu phải mua thức ăn cho cả nhà tối nay, nếu không thì lại bị ăn đòn…“ .